Ở quê nhà, so với người bạn và đồng hương Park Hang-seo, Chung nổi tiếng hơn nhiều. Khi bầu Đức mời Chung sang làm Giám đốc kỹ thuật cho HAGL hồi tháng 10/2017, ông Park thậm chí chưa được CĐV Việt Nam quan tâm. Bởi thế, từng có ý kiến cho rằng bầu Đức đã chọn “chén ngọc” cho HAGL, đưa “chén sành” cho VFF.
Dudoanbongda nhận định không thể nói rằng TP HCM có lực lượng mạnh. Cùng một đội hình họ đã hai năm liên tiếp đứng vị trí thứ 12 sau khi quay lại V-League. Đội bóng này không có tuyển thủ quốc gia cũng như U23 nào. Năm 2017 thì họ thắng được 6 trận, năm 2018 là 7 trận, một con số rất khiêm tốn, nhưng mùa giải này mới khởi tranh mà họ đã có 5 trận thắng.
Sự thay đổi hoàn toàn về mặt thành tích nếu không đến từ HLV thì từ đâu?Thực tế thì Chung đúng là… hàng hiệu. Khi rời Pleiku xuống TP HCM, đó là một bước lùi với ông. Từ chiếc ghế Giám đốc kỹ thuật ở một đội bóng nổi tiếng, ông tiếp nhận một CLB TP HCM trong cơn khủng khoảng thành tích sau thời Toshiya Miura.
Mùa này, TP HCM không mua sắm rầm rộ như lúc Lê Công Vinh còn làm Chủ tịch. Bản hợp đồng quan trọng nhất chỉ là Ngô Hoàng Thịnh, vốn phải “tháo chạy” khỏi Thanh Hóa.
Việc HLV Chung rời khỏi HAGL tới nay vẫn là một điều bí ẩn. Tuy nhiên theo kết quả kq bóng đá nếu nhìn vào lối chơi dựa trên sự phòng ngự của TPHCM thì có thể hiểu nguyên nhân ông thầy người Hàn phải rời khỏi đội bóng phố núi. Yếu tố chiến thuật, tính hiệu quả là một đặc điểm quen thuộc của bóng đá Hàn Quốc, nó khó mà áp dụng ở HAGL.
Sự có mặt của một Giám đốc kỹ thuật như Chung tại HAGL vì thế là vô nghĩa. Ngược lại, ở TP HCM, ông đã được Chủ tịch Nguyễn Hữu Thắng “dọn sẵn” một dàn cầu thủ đến từ lò SLNA, đó là Phi Sơn, Hoàng Thịnh, Quế Ngọc Mạnh, Vũ Quang Nam… đa số đều phù hợp với triết lý của Chung.